Lúc Ôn Uyển Uyển từ ủy ban làng ra ngoài thì đã không còn sớm nữa, trong làng rất nhân tính hóa, phụ nữ trong nhà có thể tan ca sớm nửa tiếng để về nhà nấu cơm, cô hy vọng có thể về kịp lúc mẹ Cố tan ca, như vậy kế hoạch hôm qua của cô và Nhất Nhất coi như thành công được một nửa.
Cô bước nhanh, cho đến khi nhìn thấy mẹ Cố đang tan ca từ ruộng về, cô nấp người lại, bảo Nhất Nhất ra đứng ở cửa nhà cô ngóng đợi.
“Ông là ai, nhìn cái gì đấy!” Mẹ Cố cùng mấy bà dì trong thôn tan ca về nhà, từ xa đã nhìn thấy ở cửa nhà lão Nhị có một người đi tới đi lui, còn thỉnh thoảng lại nhìn vào trong, bà nắm chặt cái cuốc trong tay sải bước đi tới.
Mấy bà dì đi cùng thấy tình hình này cũng chẳng vội về nhà, bèn đi theo bà đề phòng bất trắc, người thời buổi này chất phác thật thà, tinh thần tập thể là mọi người đều quan tâm giúp đỡ lẫn nhau.
“Tôi, tôi không phải người xấu đâu, tôi chỉ là quá khát nước muốn xin một ngụm nước thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây