Cố Nghĩa gật đầu: “Chỉ một lần thôi mà, để nó biết bố nó lợi hại thế nào.”
Ôn Uyển Uyển bĩu môi trêu chọc anh: “Trẻ con.”
Buổi chiều, Cố Khanh không ra ngoài chơi, ở nhà ngủ một giấc đến chiều.
Hôm sau lại như rồng như hổ.
Ở đầu làng, Cố Nghĩa mượn được một chiếc máy kéo xới đất, Cố Khanh vừa nhảy chân sáo vừa reo lên: “Bố giỏi quá, bố cố lên!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây