“Tân Tân, nói cho mẹ nghe chuyện gì đã xảy ra?”
Cố Khanh cúi đầu, nắm chặt vạt áo không nói gì, lần này chắc chắn bố sẽ đánh chết cậu mất.
“Tân Tân, mẹ tin con là một đứa trẻ ngoan, nhất định sẽ không vô duyên vô cớ làm như vậy, nếu con không nói, chẳng lẽ con muốn nhìn người khác oan ức con, oan ức cả mẹ sao?”
“Này, nhà họ Cố kia, cô nói vậy là sao, tôi oan ức cô lúc nào, cửa kính nhà tôi bây giờ vẫn còn vỡ đấy, con trai tôi hiện giờ vẫn còn đang ở chỗ thầy thuốc đấy.” Thím ba Ngưu chống nạnh, ra vẻ muốn đánh nhau.
Cố Khanh thấy vậy lập tức đứng trước mặt Ôn Uyển Uyển, dang hai tay ra: “Bà dám bắt nạt mẹ tôi, tôi sẽ bảo bố tôi đánh bà ra bã! Là con trai bà gây sự trước, nó cướp đồ của anh Du Du, cửa kính nhà bà cũng là do nó ném đá vào chúng tôi, chúng tôi né mới trúng cửa kính đấy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây