Ôn Uyển Uyển sững sờ: “Anh cả thật sự đã gánh vác trách nhiệm của một người anh cả, tuy rằng đã phân gia, nhưng tình cảm anh em giữa mọi người vẫn rất tốt, so với những nhà khác trong làng tốt hơn nhiều lắm.”
Cố Nghĩa ừ một tiếng: “Chủ yếu là do vợ tốt.”
Lời này hay, nghe sướng tai.
Sắp xếp ổn thỏa mọi việc ở nhà, Ôn Uyển Uyển và Cố Nghĩa lên đường đi Bắc Kinh.
Đầu tiên là ở nhà họ Lục mấy hôm, Lục Điềm vẫn rất hay khóc nhè, mỗi lần như vậy Cố Khanh đều bịt tai, nhíu mày nhăn mặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây