Sau đó, hai anh em nhà họ Tần ở phòng bên cạnh cũng lập tức khóc theo.
Ôn Uyển Uyển định qua giúp một tay, vừa định đứng dậy thì Cố Khanh đã lăn vào lòng Ôn Uyển Uyển, túm lấy áo ngủ của cô, nhíu mày gọi một tiếng: “Mẹ…”
Ôn Uyển Uyển kích động vô cùng: “Bảo bối, con vừa gọi mẹ sao? Hả? Có thể gọi lại một tiếng nữa không?”
Dưới ánh mắt đầy kỳ vọng của Ôn Uyển Uyển, Cố Khanh lại gọi một tiếng: “Mẹ.”
Lần này Ôn Uyển Uyển nghe rõ mồn một, vội vàng đáp lời, sau đó hôn lên mặt Cố Khanh mấy cái liền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây