Thế rồi lại lề mà lề mề một hồi lâu, cuối cùng Lục Đào cũng phải mặt dày gọi người, kết quả là đổi lấy một tràng cười của mọi người. Cuối cùng vẫn là Cố Nghĩa lấy quần áo đưa cho anh ta.
“Được rồi, ngại ngùng cái gì, còn để phần cơm cho con đấy.” Điền Khê là người đầu tiên nhìn thấy Lục Đào, thấy anh ta đứng ngây ra đó bèn lên tiếng gọi.
Lục Đào lúc này mới ngồi vào bàn ăn cơm, lúc này bên cạnh vẫn còn Ôn Uyển Uyển đang từng ngụm từng ngụm nhỏ uống sữa đậu nành.
“Anh, kem dưỡng da hết sao anh không bảo em để em lấy?”
“Anh chưa kịp.” Thực ra là lúc dùng mới phát hiện ra là hết, thật hối hận vì đã không bổ sung kịp thời. Nhìn hai vợ chồng đang cố nhịn cười, anh ta hung hăng cắn một miếng bánh bao.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây