Ôn Uyển Uyển nhìn thấy vẻ mặt của Thượng Quan Phục Linh, e là cô ấy đã nhớ đến người bố đã khuất của mình, nỗi buồn trong đá mắt đã che lấp đi niềm vui lúc mới đến.
“Vậy chúng ta nói thẳng vào vấn đề đi, dù cô không đến thì tôi cũng sẽ cho người đi tìm cô.”
Ôn Uyển Uyển nói xong thì im lặng, Thượng Quan Phục Linh chờ đợi câu nói tiếp theo đến sốt ruột.
Điền Khê là người đầu tiên hiểu ra những lời tiếp theo có thể không thích hợp để bà ấy nghe thấy, bèn viện cớ nhà bếp còn việc nên đứng dậy đi ra, nhưng Ôn Uyển Uyển vẫn im lặng không nói.
Lục Đào nhìn Ôn Uyển Uyển, ngượng ngùng sờ sờ mũi, cũng đứng dậy đi ra ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây