Điền Khê nhìn thấy trong tay Ôn Uyển Uyển quả thật có cầm một lọ thuốc nhỏ, liền nhận lấy ném vào trong chăn của Lục Đào: “Nhanh uống đi.”
Sau đó liền dẫn Ôn Uyển Uyển ra ngoài ăn cơm, Lục Đào tuy rất buồn ngủ nhưng cũng biết thuốc của Ôn Uyển Uyển rất quý giá, liền uống ực một cái mà không cần uống nước.
Hai tiếng sau, Lục Đào ôm quần áo bọc mình kín mít, rón rén đi về phía phòng tắm.
“Anh là trộm à?”
Nghe thấy giọng nói của Cố Nghĩa, anh ta dừng lại rồi chạy nhanh vào phòng tắm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây