“Chú Hải, đã đến nước này rồi, tôi không vội.”
Lão Lục nghe giọng điệu cà lơ cà phất này liền muốn nổi giận, bị người bên cạnh vỗ vai ngăn lại.
Người nọ bỏ mũ xuống, ngồi vào chiếc ghế trống bên cạnh. Rót một bát rượu đặt vào chỗ trống cuối cùng trên bàn: “Đã đến rồi, mời ông chủ ra chỗ ngồi.”
Lúc này từ phía tủ bước ra một người, âu phục giày da, đeo kính, giống hệt những học sĩ du học thời nay.
“Tiên sinh sao biết tôi ở đây?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây