Vương Anh không hỏi gì thêm nữa, nghĩ đến kẻ đó luôn ở trước mặt mình mà mình lại không hề phát hiện ra manh mối gì, đúng là quá biết diễn trò.
Ôn Uyển Uyển tỉnh dậy đã là giữa trưa, nếu không phải vì đói bụng thì có lẽ cô sẽ không muốn tỉnh lại, bởi vì giấc mơ đêm qua quá đỗi hạnh phúc.
“Chủ nhân, hiện tại cô đã có tiểu chủ nhân rồi, phải biết kiềm chế một chút, đừng có mà lăn giường với nam chủ nhân nữa.”
Phụt!
“Nói bậy bạ gì đấy!” Cái gì mà lăn giường? Cái gì mà không biết kiềm chế?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây