“Lục thiếu, đắc tội rồi! Chúng tôi đi ngay!” Có người nhận ra hai chữ đó, lại nhìn người trước mặt toàn thân toát ra khí chất bất phàm, nhận ra Lục Đào.
“Đứng lại! Sao nào, cửa nhà tôi dễ gõ thế à, nói một câu đắc tội rồi muốn chuồn cho xong chuyện?”
“Lục thiếu muốn thế nào?”
“Không muốn thế nào, chỉ là hôm nay tâm trạng không tốt, muốn tìm chỗ trút giận thôi.” Lục Đào xoay xoay cổ tay, sau đó nắm chặt thành nắm đấm, nói xong liền vung nắm đấm về phía mấy người họ, chẳng mấy chốc đã bị đánh gục.
“Vô vị, cút!” Lục Đào nhặt áo khoác rơi trên đất lên phủi phủi bụi, đóng sầm cửa lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây