Vừa hay lúc ấy Lục Chiến ở phòng khách đi ra liền trông thấy, đôi mắt sáng rực lên, đứa cháu gái ngoại này đích thị là một khuôn đúc ra từ con gái ông.
Ông chống gậy bước tới, thấy đứa cháu trai chắn đường, liền đẩy sang một bên.
Bị đẩy bất ngờ, Lục Đào ngơ ngác quay đầu lại, vừa kịp trông thấy dung nhan yêu kiều, thướt tha của Ôn Uyển Uyển bên cạnh mẹ mình, trong lòng bỗng chốc ngẩn ngơ.
“Bố à, chúng ta hiểu nhầm rồi, đây là con gái đấy, Uyển Uyển còn xinh đẹp hơn cả Tình Tình năm xưa nữa.”
Thấy họ ngẩn người ra, Điền Khê mỉm cười, đúng là ba ông cháu, người nào người nấy đều mưu mẹo cả mà chẳng ai nhận ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây