Cố Nghĩa ân cần phục vụ Ôn Uyển Uyển ăn cơm xong, anh mới nhanh chóng ăn hết phần cơm còn lại. Dọn dẹp nhà bếp xong, anh lại cắt thêm một ít trái cây bưng đến cho Ôn Uyển Uyển, vừa bóp vai vừa xoa chân cho cô.
“Uyển Nhi, còn chỗ nào không thoải mái không? Hay là em muốn làm gì? Cứ nói với anh!”
“Anh nghĩ bây giờ em còn dám nhờ anh làm gì nữa sao?” Vì cơm canh đều pha thêm nước linh tuyền nên lúc này cổ họng Ôn Uyển Uyển đã bớt đau, chỉ là vẫn còn khàn.
Nghe thấy giọng nói của Ôn Uyển Uyển, Cố Nghĩa sửng sốt: “Uyển Nhi, anh xin lỗi! Em đừng giận, anh đi lấy thuốc cho em.”
Cố Nghĩa vội vàng đứng dậy, Ôn Uyển Uyển kéo anh lại: “Uống chút nước linh tuyền là khỏi rồi. Anh nói cho em biết rốt cuộc tối qua anh bị làm sao đã?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây