Thế là Ôn Uyển Uyển rót cho hai người mỗi người một cốc nước, Cố Nghĩa nhận lấy nhưng không uống, Kiều Thành ừng ực uống cạn.
“Kiều Thành, hai người không phải đi bắt người sao?”
“Ờ, chị dâu, người phụ nữ đó hình như cũng bị bệnh rồi, tự nhốt mình trong phòng, cửa ra vào và cửa sổ đều đóng chặt, cô ta nói phải là chị đến thì mới chịu ra, nếu không chúng ta chỉ có thể nhận được một cái xác chết.”
Nghe Kiều Thành nói xong, Ôn Uyển Uyển hiểu ra tại sao Cố Nghĩa lại có vẻ mặt như vậy, Kiều Thành nhận ra mình đã nói gì thì vội vàng lấy tay che miệng, không dám nhìn Cố Nghĩa.
“Uyển Nhi, anh…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây