“Uyển Nhi, em dậy rồi à!”
“Ừm.”
Cố Nghĩa thấy Ôn Uyển Uyển vẫn còn hơi mệt, bế ngang cô đến bàn ăn trong bếp, lại múc cơm cho cô. Ôn Uyển Uyển nhìn anh chạy tới chạy lui ân cần, cảm thán tên đàn ông chó má này thể lực thật tốt, về sau phải cho anh uống ít nước suối linh tuyền thôi, rốt cuộc người chịu khổ vẫn là cô.
Hai người ăn cơm xong định quay về, lúc sắp đến đầu làng thì gặp Cố Lập Thành.
“Lão tam, đi đâu đấy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây