“Đừng giết tôi, đừng giết tôi, tôi nói, tôi nói. Là một người đàn ông, anh ta đến chợ đen điều tra nguồn gốc hàng hóa, nói là muốn hợp tác tìm lão đại chúng tôi nói chuyện, nhưng lão đại chúng tôi không thể tự ý quyết định. Cho nên khi anh ta rời đi có hẹn gặp tôi, cho tôi một nghìn bảo tôi điều tra người cung cấp hàng. Tôi sai rồi, tôi không nên tham lam. Lão đại Trần, tôi sai rồi! Tôi sai rồi! Anh hãy tha cho tôi lần này, sau này tôi không dám nữa!...”
“Đem người xuống!” Lão đại Trần hạ lệnh một tiếng, thuộc hạ liền lôi Thuận Tử ra ngoài.
“Nhị đương gia, cậu xem bây giờ phải làm sao, số vật tư này...”
“Anh Trần, kẻ phá vỡ quy tắc phải bị trừng phạt!” Kiều Thành hờ hững vuốt ve ngọn nến trong tay, dầu nến nhỏ xuống tay anh ta dường như không có cảm giác gì, cuối cùng dùng một ngón tay dập tắt ngọn lửa.
Lão đại Trần thấy vậy sa sầm mặt mày, cộng thêm vết sẹo trên mặt, dưới ánh sao lốm đốm trông như ác quỷ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây