“Lão tam, mày nói xem làm vậy để được cái gì?” Bố Cố đá vào người Cố Lập Thành bắt anh ta quỳ cho ngay ngắn.
“A, ui da, con cũng không biết nữa. Ôi chao, là cô giáo Đồng kia bảo với con là trước kia quê cô ấy gặp nạn, anh Hai dẫn quân đi cứu cô ấy. Hự! Cô ấy muốn cảm ơn nên nhờ con đưa thư cho anh Hai, lúc đầu con không đồng ý đâu, nhưng cô ấy cứ nài nỉ, lại còn nói là nam nữ thụ thụ bất thân nên mới nhờ con đưa, con mang thư đưa cho anh Hai, anh Hai cũng có nói là không quen biết gì cô ta đâu, con cũng không biết trong thư viết cái gì, cứ thế đưa thư cho anh Hai thôi. Hự!”
Cố Lập Thành vừa kêu đau vừa giải thích, anh ta cũng ấm ức lắm chứ!
“Cố Lập Thành, mày đúng là đồ đần mà, mày xem trong thư viết cái gì kìa, giờ thì chị dâu mày đọc được rồi đấy, mày muốn phá hoại tình cảm vợ chồng người ta hả?” Mẹ chồng tức giận, ném lá thư cho Cố Lập Thành.
Cố Lập Thành run rẩy tay nhặt lá thư lên, đọc được nội dung bên trong thì cả người run lẩy bẩy. “Anh Hai, em không biết gì cả, em thật sự không biết! Em, em đi giải thích với chị dâu đây.” Nói rồi định đứng dậy đi tìm Ôn Uyển Uyển.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây