Cố Nghĩa cau mày nhìn cô trèo qua rồi vội vàng trèo theo, thấy cô bình an vô sự mới yên tâm, bà xã hành động còn nhanh hơn cả anh, đúng là bó tay.
Cả nhà vui vui vẻ vẻ ăn cơm ở nhà họ Cố, trên bàn ăn, bố Cố nhắc đến việc thu hoạch vụ thu và gieo trồng sắp kết thúc rồi, sau khi kết thúc sẽ chia lương thực, năm nay thu hoạch không được tốt, chắc cũng chia được bao nhiêu, cả nhà đều mang vẻ mặt u sầu, dè dặt ăn cơm trong bát, như thể bữa sau không có mà ăn vậy.
Điều này lại nhắc nhở Cố Nghĩa và Ôn Uyển Uyển, số lương thực thuê nhà ở trên trấn nên mang ra ngoài thị trường bán, thế là sau khi ăn cơm xong, hai người khóa cửa nhà mình rồi đi lên trấn.
Đến trấn trên, Cố Nghĩa và Ôn Uyển Uyển đến tìm Vương Anh trước, nghe nói Ôn Hoa mấy người bị đưa đến nông trường phía Bắc cải tạo hai mươi năm, Ôn Uyển Uyển cảm thấy đúng là quá hời cho bọn họ.
“À đúng rồi, lão đại, người mà anh bảo tôi điều tra ở hiệu thuốc Di Xuân Đường ấy, không tra ra được lai lịch, tôi cho người theo dõi mấy ngày rồi, không có hành động gì bất thường, có lẽ là người đứng sau đã xóa dấu vết hoặc là che giấu lai lịch rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây