Những người cùng lên núi, nhà nào cũng được chia cho mười mấy cân thịt lợn, vui vẻ mang về nhà ăn, một số người dân trong làng không lên núi nhìn thấy mà thèm nhỏ dãi, hối hận tại sao lúc đó không cùng đi lên núi.
Còn lại gần một trăm cân thịt lợn, nhà họ Cố và nhà Thẩm Kiến Dân chia nhau. Buổi tối, cả nhà ba người họ Thẩm đến nhà họ Cố ăn cơm, trên bàn cơm Cố lão đai cứ liên tục mời Cố Nghĩa uống rượu, ai khuyên cũng không được. Chị dâu cả thấy chồng mình như vậy cũng không ngăn cản, chỉ mắt đỏ hoe chăm hai đứa nhỏ ăn cơm.
Mẹ Cố thấy vậy cũng không nói gì, chỉ thở dài một tiếng. Linh cảm Ôn Uyển Uyển cho rằng có chuyện gì đó, bèn nhân lúc dọn dẹp bát đũa hỏi mẹ chồng.
“Ôi, chuyện đó đã xảy ra cách đây mấy năm rồi, hồi đó nhà đông con, lại nghèo. Lão tam thì ốm yếu, chẳng còn cách nào, bố con liền nghĩ đến việc để lão đại đi bộ đội, ít nhất cũng có thể gửi được ít tiền về nhà, lại có thể bớt đi một suất ăn, nhưng lúc đó nhà con dâu cả lại ưng lão đại, không muốn để lão đại đi bộ đội, còn muốn hai đứa nhanh chóng kết hôn. Kết quả ngày hôm sau lão nhị để lại một câu rồi đi bộ đội.”
“Uyển Uyển, con cũng đừng trách anh chị con, chị dâu con cũng không dễ dàng gì, nhà mẹ nó hồi đó cũng nghèo lắm mới gả con gái đi. Lão nhị bị thương trở về, anh chị con càng thêm áy náy, bây giờ chân lão nhị đã khỏi, hai vợ chồng nó tự nhiên muốn tìm một cái cớ để giải tỏa tâm lý.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây